Bài học thành công của Tỷ phú Phạm Nhật Vượng

* Không hiểu bằng cách gì, Vingroup có thể làm cho người nhân viên Vin ở mức thấp nhất, các bác anh bảo vệ các tòa nhà, nở nụ cười từ sáng - chiều, nụ cười tự nhiên không gượng gạo?


Trả lời: Nếu chúng ta cùng nhau chung lưng đấu cật để chiến đấu thì chúng ta cũng có thể xây dựng được doanh nghiệp tầm vóc quốc tế, hẳn hoi. Để bọn  tây nó nhìn vào chúng ta nó cũng phải kinh.

Nói một cách nôm na đơn giản, thằng quân nó không cười mình tẩn nó chết, thế thì nó phải cười chứ có gì đâu. Tiêu chuẩn có rồi, tiêu chí có rồi, mình đào tạo rồi, ở vin mọi thứ rất mạch lạc, anh làm đúng tiêu chuẩn thì ok, anh làm sai tiêu chuẩn ảnh sẽ bị kỷ luật, anh làm tốt được thưởng, anh làm không tốt thì không xong. Cái nguyên lí của chúng tôi cực kì đơn giản, không phức tạp hóa gì hết, anh cứ thử không cười xem, chết ngay, thế nên phải cố mà cười.

Bởi vì ta cứ quay về cái bản chất của con người thôi, có ai tự giác mà làm việc đâu, kể cả như tôi chẳng hạn, bảo tôi phải tự giác làm việc tôi cũng không tự giác, chơi thích hơn làm tội gì tôi phải làm, nhưng nếu có áp lực, yêu cầu, động lực hẳn hoi, thì tôi sẽ cố tôi làm. Với các bạn nhân viên cấp cao, cấp thấp gì cũng thế hết.

- Thật ra cái đó nó nhìn thấy ngay, cứ thấy cơ sở nào , bộ phận nào công việc kém thì ít nhất quy trình kém. Có mấy cái nhánh.

+, Đầu tiên là lãnh đạo kém.
+, Nhân viên kém
+, Quy trình kém

Mình cứ rà một hồi là thấy ngay, bây giờ có một cái rất thuận lợi, là thông tin cực kỳ rộng, cực kỳ nhanh. Ví dụ như là một tòa nhà, khu đô thị nào nhân viên chăm sóc không tốt, khách hàng phản ứng ngay. Ngày xưa Vin phải có một ban thanh tra rất to, đi thanh tra từ đầu đến chân thường xuyên, nhưng bây giờ thậm chí không cần nữa, bởi vì ngàn mắt ngàn tay rồi, ông nào chỉ cần linh tinh một cái là lên mạng ngay, chỉ cần một nhóm ngồi canh trên mạng, thấy ai chửi mình cái biết ngay. Facebook anh, mình vào face, lên mạng này kia một lúc là ví dụ tòa này thằng này nó vừa chửi mình, vừa mắng mình, nó lầm lỳ thế này thế kia, thì mình xuống mình điều tra thôi, nghiên cứu điều tra và uốn nắn dần dần.

Hiện nay Vingroup đang có một cái phong trào, làm sao mỗi một cán bộ nhân viên là một đại sứ của Vin, tức là anh phải thể hiện mình ở mọi lúc, mọi nơi, anh không chỉ làm việc cho bản thân anh, anh đang làm việc cho cả một hệ thống, anh là đại diện cho cả một hệ thống, anh là hình ảnh của một hệ thống, khi mình truyền cho họ cái tinh thần đó thì họ sẽ phải tự biết thôi, anh mặc đồng phục ví dụ bảo vệ của Vin thì anh không được phép nơi lỏng, anh phải làm đúng quân phong, quân chỉnh, hành xử theo đúng tiêu chẩn cần phải có, tốt thì thưởng ngay, ở Vin mọi chuyện khen thưởng kỷ luật rất nhanh, mồm nói, tay làm ngay.

Nội bộ là câu chuyện của nội bộ, ví dụ Roal City có cộng đồng Roal city, của cư dân lập ra, mình chỉ cần tham gia vào đấy thôi, dân họ sẽ phản ánh ngay, trăm tay nghìn mắt mà, có 50 thằng làm, 500 thằng nhìn thì chạy đâu cho thoát.

Ban truyền thông: Ban truyền thông của Vingroup có một tổ chuyên đi xem các vấn đề trên mạng xã hội, chỗ nào ai khen mình thì ok, quan điểm của chúng tôi là ai khen mình thì bỏ qua một bên, ai chê chửi thì quan tâm để ý ngay.

Câu hỏi 2: Theo cái triết học phương đông là Thịnh thì Suy, mọi người mới hỏi là không biết là Vingroup có cố tình để kìm hãm sự thịnh không, để nó không suy, hay là cứ cho nó suy để mà thịnh tiếp, hay kìm hãm sự thịnh để nó không suy.

Thực ra thì cái thịnh hay suy là do cái tư duy của mình anh ạ, và mình không nên kìm hãm cái thịnh, mà mình nên xác định tư duy là đấy chưa phải là thịnh, thì lúc đấy nó không thể suy được. Ví dụ ta cứ đi đến đỉnh núi, nhưng ta nhìn ở trước mặt ta lại nhìn thấy cái đỉnh cao hơn. Tự ta dần dần phải xác định cho mình cái đó là 1.

THứ 2, Quan trong ngăn không cho những người xung quanh mình, kể cả bản thân mình không nghĩ đấy là cực thịnh được, chỉ nghĩ đấy là vừa phải thôi. Mà thực tế là như thế Ví dụ Vingroup là một công ty vốn hóa 4 - 5 tỷ đô,  thì chúng ta thử nhìn xem ví dụ trên thế giới thì chúng ta là công ty tí hon, quá nhỏ để mà coi chúng ta là cực thịnh, rất là tốt... mình đã phát triển đến ngưỡng nào đấy rồi. Thực ra từ hồi tôi được vào danh sách của Forbers, thì các vị kia thường xuyên mời,

Lý do thứ2 lớn hơn rất nhiều. Mình quá nhỏ so với họ, chưa có cái j để nói cả, chưa có j để đáng tự hào cả, chưa có cái j để khoe khoang cả. Tức là về bản chất vingroup chưa có phải là rất thịnh, hoặc rất to, vingroup còn đang rất nhỏ, những cái vingruop đang làm được chỉ là bước đầu tiên cực kỳ là sơ khai sơ khởi. Ví dụ nói về Vinperl, là một chuỗi khách sạn với 5000 phòng, thì có thể nói là chuỗi khách sạn lớn nhất Việt Nam, nhưng nếu so với Sheraton... thì quá là nhỏ xíu, chúng ta hoạt động trên một địa bàn thì có j đâu mà nói. Nên theo quan điểm của bản thân thôi, hoặc là quan điểm của rất nhiều cán bộ lãnh đạo của Vingruop, chúng tôi chưa phải đền thời kỳ thịnh, chưa có j để kìm hãm cả, bây giờ còn phải lùa nhau đi chạy tiếp, chính vì vậy mới đổi slogan. Trước đây "nơi tinh hoa hội tụ cùng phát triển", bây giờ slogan là "mãi mãi tinh thần khởi nghiệp" như thế để mọi người chúng ta cùng nhau giữ lấy ngọn lửa ấy, ý chí ấy, giữ lấy tác phong - tinh thần làm việc ấy. Chứ không phải bây giờ các vị có nhà, có xe có đủ hết mọi thứ rồi, phải đi ăn chơi một năm, phải đi chơi vài tháng, mỗi ngày chỉ làm việc 7/8 tiếng khong thì nó ốm yếu nó nhanh già, chết...

Thế thì cái quan trọng ở đây, mình phải nhìn thấy rỗ, thực sự làm ình còn nhỏ, thực sự mình còn quá nhiều việc để làm.  Nếu may ra ví dụ vingruop cũng có 100 tỷ chẳng hạn, thì lúc đấy cũng sẽ nghĩ ra cái j đấy để kìm hãm cái sự thịnh lại :D

Câu hỏi 3: Vingroup rất là nhanh, Viettel cũng rất là nhanh, ông Viet nhanh thì rất khó giữ được câu chuyện chất lượng tốt, thực sư có nhiều chỗ thể hiện ra nhanh nhưng chất lượng không tốt, thế vingroup cai cách như nào để nhanh mà vẫn giữ được chất lượng tốt.

Thực ra cái nhanh với cả chất lượng về cơ bản nó không liên quan đến nhau, ví dụ vin đang gọi là làm rất nhanh, xây dựng rất nhanh chẳng han, quan điểm của tôi là chưa nhanh. Các vị có biết năm 1931, tại mỹ người ta đã xây tòa nhà hơn 101 tầng, chỉ trong hơn 450 ngày, 1931 tức là cách đây gần trăm năm, hơn 100 tầng, mà xây có hơn năm, thời đó công nghệ như thế, người ta xây được như vậy, chúng ta bây giờ, xây tòa nhà 81 tầng, mất hơn 2 năm, như vậy về cơ bản không phải là nhanh.

Tôi cũng đã chứng minh câu chuyện nội bộ của vingroup, câu chuyện nhanh và chất lượng, vd cách đây hơn 1 năm, chúng tôi xây dựng trong nha trang trên đảo, một khách sạn 500 phòng + biệt thự, tính ra 950 phòng. xây trên nền nửa đất, nửa biển phải phá đá nổ mìn để lấn biển, tạo mặt bằng để làm khách sạn đó, tổng thới gian xây dựng là 7 tháng , nhà 11 tầng, 5 sao, đến lúc khai trương, rất nhiều lãnh đạo vingroup vào rồi mà không chê được về chất lượng.

Trong khi đó có những khách sạn chỉ có 500 phòng thôi, mà phải xây 18 tháng 25 tháng mà chất lượng nó vẫn kém. Từ đó tôi chứng minh ko phải là chất lượng và tốc độ, tất nhiên nếu mà nói đến một ngưỡng nào đó thì nó sẽ ảnh hưởng, những vấn dề cơ bản không phải nó quá liên quan đến nhau, nói không liên quan thì cũng không đúng, mà vấn đề là tổ chức ntn, kiểm xoát ntn, giải quyết những nút thắt của nó, vướng mắc của nó, để làm sao mà nó chạy được.

Ví dụ cái tòa mà xây 15 - 20 tháng đấy, do tôi đặt tiến độ cho 18 tháng, 2 tháng đầu các vị rất thong thả, lâu lâu mới lượn lờ làm tý, tháng cuối cùng đạp nhau mà chạy, cùng lúc động thổ cái khách sạn đó, cũng động thổ khách sạn, cái này khai trương 2015, cái sau kết thúc xây dượng 2016, kết thúc hẳn đuổi dc công nhân ra khỏi khách sạn, cái sau lỗi sai xót hỏng hóc còn nhiều gấp vạn lần cái kia, vấn đề là một bên được kiểm soát chặt, một bên là hầu như giao khoán cho một nhóm, vấn đề không phải là nahnh hay không nhanh, vấn đề là nó được tổ chức kiểm soát ntn.

Câu hỏi 4: Công tác đào tạo được cọi như một dự án, hết giai đoạn rồi thôi?

Đào tạo từ xưa vin rất coi trọng, đến nay chúng tôi đang xây dựng chương trình Vingroup học tập, tức là biến toàn bộ tập đoàn Vingroup thành tập đoàn học tập, tức là tất cả các pineo phải là pieneo học tập, tất cả các nhân viên từng con người một phải là con người học tập, tức là học mọi lúc, mọi nơi ở mọi người. Cho nên là phần đạo tạo về học tập nó trở thành quốc sách, đòi hỏi đầu tiên, thậm chí đi kèm với nó, chúng tôi ra một loạt chính sách. Vd pineo nào không đạt chỉ tiêu về học tập, cắt toàn bộ phúc lợi, các ông không đi nghỉ biển... cứ theo hợp đồng, bởi vì phúc lợi của vingroup là bổ xung, ngoài những cái j quy định trong hợp đồng lao động.

Thế thi ok, ông không học cũng được ,nhưng nếu như ông không học, ko đảm bảo chỉ tiêu, kết quả... thì ông cứ theo tiêu chuẩn chung mà sống. Nếu như ông muốn phúc lợi tốt hơn, thì ông phải chịu học, bởi vì chúng tôi coi là mọt nhân viên, cán bộ kể cả lãnh đạo coi trọng học tập, đương nhiên kiến thức tốt hơn, trình độ tốt hơn, công việc tốt hơn, mà công việc tốt hơn  thì đương nhiên đãi ngộ cũng phải tốt hơn. Còn nếu như ko học chắc chắn là kém, cái đó không có j phải bàn cãi cả.

Đây không chỉ là một chương trình, sau khi nó trở thành chương trình, thói quen trở thành văn hóa, ngấm vào máu của từng người Vingroup rồi. Thì công việc được chuyển vè từng công ty, pineo, để các vị tự xử, hiện nay tôi đang trực tiếp chỉ đạo chương trình vingroụp học tập, hàng tuần tôi phải chỉ đạo chương trình trainning cho cán bộ lãnh đạo, ở đâu đó khoảng 1000 người, qua các cầu, trực tiếp ở hội trường. Các cán bộ lãnh đạo chủ lực của tập đoàn, thì đều phải đi học, các cán bộ lãnh đạo, một năm phải đào tạo cấp dưới 52h, mỗi tuần bỏ ra một giờ.

Có quy hoạch cụ thể, cán bộ chủ lực tập đoàn, chủ tịch đào tạo 1000 người đó, phó chủ tịch đào tạo 100 người xung quanh phạm vi mình quản lý, thành một lớp. Đào tạo chia thành 2 nhóm, cán bộ tự đào tạo nội bộ, 2 là thuê bên người ngoài đào tạo, một nhân viên 1 năm đấu đó phải đào tạo hơn 100 người, nếu ko đủ chỉ tiêu về giờ hay là thi đỗ. Thì nhân viên đó có thể không được lên lương, công ty đó nếu nhiều người ko đủ chỉ tiêu thì cắt phúc lợi, cắt phúc lợi bổ xung thôi, phúc lợi cơ bản thì vẫn có.

Câu 5: Các cụ nói Một nghề cho chín, còn hơn chín nghề. Anh thì nghề nào cũng chín cả, có cách j để mình làm các lĩnh vực, nó hoàn toàn khác nhau, mà vẫn có sự thành công. Làm thế nào để tự tin mình đi sang các lĩnh vực khác, so với các lĩnh vực mình đã từng làm như vây.

Bảo tự tin thì cũng chẳng tự tin lắm đâu, khi bước sang các lĩnh vực khác thì chỉ có liều thôi, chư bây giờ 1 ăn/ 1 tịt thì làm sao tự tin được.

Thế nhưng mà khi Mình làm thì phải có đam mê, trước tiên phải rất đam mê, rất nỗ lực, rất cố gắng, rất nghiêm túc với công việc đó, phải mày mò học hỏi xem thiên hạ làm thế nào, tính toán, cấn đối, ròi cũng phải lăn lộn, lăn xả thôi, rôi hô hào anh em mỗi người một chân/ một tay vào.


Vingroup được cái là các cán bộ lãnh đạo đa phần cực kì đa nhiệm, ví dụ như chị Hải đây là Phó chủ tịch phụ trách quản trị rủi ro. Khi chúng tôi mở Vinmart, chúng tôi cũng thuê một đàn tây, cũng xài sang luôn, tổng giám đốc hùng của metro quản lý mấy nước, về làm tổng giám đốc của vinmart, thuê hết một đàn xịn, lương toàn 5, 7 trăm ngàn một năm, lương kinh khủng luôn, về làm thử 6 tháng thấy ko ăn thua, bảo đám tây này chỉ ăn thịt thôi chứ ko dùng dc, bộp một phát chị hải từ quản trị rủi ro, nhảy sang làm tổng giám đốc vinmart, chưa kinh doanh ngày nào, chưa buốn bán j ngoài buôn bán giấy tờ, thế thì đương nhiên là cả hệ thống phải xúm vào hỗ trợ, rồi cũng phải bàn nahu để mày mò làm kiểu j, học lại làm lại hết. Đến bây giờ sau khoảng độ 5,6 tháng, cái chất lượng, kỷ cương, rồi kết quả vinmart khác hẳn, khác hẳn thời bọn tây nó làm, từng bước mình ổn định được.

Tóm lại chỉ có thể thành công khi mình đam mê, mình cố gắng, mình nỗ lực, chứ còn chẳng có cái gì chắc ăn hết.

Câu 6:
Ở đây về bản chất mình phải phân tích ra là, tây nó hơn mình cái j, và mình hơn tây cái j? Tây rõ ràng vào một hệ thống chuẩn chỉnh hết rồi, được setup bài bản, có nhân viên giỏi, được đào tạo kỹ lưỡng, có quy trình, quy chuẩn, thì tây sẽ thành công, thành công ở mức độ trung bình, không có đột phá. Bởi vì bản thânh ọ ko có thói quen làm việc sáng tạo, lại rất quan liêu và thụ động, mỗi một cái việc nhỏ nhỏ thì nó sẽ làm rất lâu, ngược lại người việt mình thì có thể ko có kinh nghiệm trong lĩnh vực đó, nhưng mình lại rất ham học hỏi, rất là sáng tạo, rất là quyết liệt, rất lăn xả, mình có thể giải quyết dc vấn đề, có thể đâu đô còn những cái chưa hoàn chỉnh, chưa dc tốt lắm, thì mình ok, sai thì mình sửa, ăn đòn thì mình sẽ khôn lớn ra thôi. Đấy là chuyện đương nhiên.

Nếu chúng ta dùng tây, bản thân chúng tôi xác định rõ tây chỉ là cán bộ thứ cấp, thậm chí đến hệ thống cuối cùng, là hệ thống khách sạn, thì đến bây giờ mình cũng có thể nói là đặt xuống hàng thứ cấp.

Vinpearl chẳng hạn bây giờ đang có vấn đề cực kỳ lớn, là lượng khách bị đông đột biến, trước đây 5 tháng đầu năm mọi người cứ thong thả từ từ, đến lúc bọn sale thành công một phát, các bác tây chết hết, bọn đấy cứng đơ không biết xoay xở kiểu gì.

Trong khi đó, chúng tôi biết thông tin nhảy vào, trong 1 tuần thôi về cơ bản mình chấn chỉnh những cái đó, mình xoay xở được hết, ví dụ thiếu bail để mang vác hành lí gọi cho đội cây xanh vào bê đi. Thiếu tàu, thiếu xe... đào tạo 10 phút lái được.... Tức là mình xoay xở xong, trong 1 tuần, khoảng 10 ngày thôi, trước đây mỗi ngày khoảng 30 complant kêu gào thảm thiết luôn... Thì đến như tuần trước, tôi cho tổng kết lại, tôi lấy hòm thư kêu ca khách hàng về văn phòng tôi quản, bảo tất cả cái j khen vất đi, cái gì chê đưa đây, trước đây mỗi ngày khoảng 30 chục cái như thế, thì đến tuần vừa rồi mỗi ngày trung bình khoảng 10 cái, trong đó 8,9 cái là khen , 1 cái đến góp ý hoặc chê, nhưng mình vẫn đang bị 1 ván đề cực lớn là nó tăng đột biến về lượt người.

Tất cả nhưng cái đó chỉ có người việt mình mới làm dc, tất cả đội tây không thể xoay xở được, thậm chí ko thể phản ứng được, mình thấy lạ là 10 ngày liền bao nhiêu người kêu, ko ai kêu mình 1 tiếng nào, chúng nó vẫn ngồi nó nghĩ, bảo đợi chúng máy nghĩ xong bọn tao chết lâu rồi. Nếu ko cẩn thận thì mình mất thương hiệu, thế nên bọn đấy là không giao trọng trách được.

Nguyễn Mạnh Hùng: Cái này có thể sẽ làm cho anh Nam tự tin hơn, anh Nam hiện nay phụ trách TGD công ty đầu tư quốc tế, hiện nay hoạt động ở 10 nước, cạnh trành toàn những ông khủng thôi, những tên tuổi hàng đầu... Nhưng mà câu chuyện anh vượng kể rất hay đấy, mình thấy tây có cái giỏi của họ, có cái kém của họ, mình cũng có cái mạnh của mình, để mà mình cạnh tranh được, thực sự viettel mà cạnh tranh được ở một số nước thì cơ bản cũng là do sự linh hoạt của người vietnam thôi, do cái cách ứng biến với các tình huống, không phải lúc nào ông tây cũng nhất.

Có 1 cái việc nữa, anh trung cứ nói mãi, mà tôi nghĩ hôm nay phải quyết định sớm đấy, anh trung ngày xưa rất có ý định đưa trung tâmk hách hàng trực thuộc tập đoàn, để nghe được cái complan, hiện nay ông việt dũng cương quyết không, ông việt dũng là 1 cái công ty kinh doanh dịch vụ viễn thông trong nước, ông có 53 triệu khách hàng, ông có trung tâm cskh của ông ý, mỗi lần mình đưa ông ý lên là ông ý ko chịu, nay mình mới hiểu tại sao ông ý ko chịu, vì ông ý sợ mình nhìn thấy người ta kêu chửi ôgn ý nhiều quá, thế nên là thôi ngày mai là quyết thôi anh trung ạ.

Đấy anh vượng, anh làm rất đơn giản thế thôi, bây giờ FB có nhà, thứ 2 là các hòm thư, ông TGD hay văn phòng các ông ý trực tiếp quản, thì ra hết ngay ý mà, ko giấu diếm dc cái j hết cả, ko giấu dc dân, tôi phải nói rất là cảm ơn anh vượng, làm bao nhiêu năm trong nghề, 16 năm làm viễn thông, bây giời mòi hơcj được cái bài học vỡ lòng, phải đưa các complan lên chỗ mình ý
.

Thật ra cái đấy nó cũng rất quan trong anh ạ, ngoài câu chuyện người ta góp ý, góp ý đấy nó sẽ chỉ cho mình thấy mình yếu kém chỗ nào, những lỗ hổng về quản lý, cũng như sản phảm của mình ntn, để mình hoàn thiện cái sản phẩm của mình, nói thế thôi những cái chê chửi góp ý của khách hàng ví dụ vinhomes chẳng hạn, bây giờ mọi người rất là khen, bởi vì chúng tôi đã dc chê chửi quá nhiều, nhìn những cái đấy chúng tôi ok, có những cái nó phi lí lắm, thì mình phải đến mình giải thích với họ, đấu trănh với họ, cái này bọn anh ko đúng, thế những những cái có lí mình phải bổ xung ngay, nhặt ngay vào, và như vậy sản phẩm của mình ngày càng tốt, mình phải chấp nhận đối thoại, chấp nhận học hỏi cái đó, đấy chính là góc độ như là người thầy của mình. Thị trường mà, thị trường mời quyết định, tôi xây cái nhà ko phải cho tôi, tôi xây cái nhà tôi thích màu xanh đỏ thì kệ, tôi xây nhà cho khách hàng họ thích gì tôi phải xây cái đó, tôi có làm sản phẩm cho tôi đâu. Thế nên càng có nhiều cái kênh để mình nhận dc cái đó thì càng tốt, lúc nào ko ai chê chửi nữa, thì lúc đó mình phải tự tìm cách mình chê chửi mình thôi.

Câu hỏi: Em là Đại PGD Kinh Doanh của công ty, báo cáo anh ngày xưa em có biết thương hiệu VIngroup rất nổi tiếng của Việt Nam. Cái đầu tiên khi vingroup tham gia thị trường BĐS, em nhìn thấy tòa nhà vingroup ở ROal city chỗ đấy rất nổi tiếng. Em muốn hỏi câu hỏi là, cảm nhận đầu tiên để chiến thắng khi tham gia thị trường của Vingroup là gì? Yếu tố tin tưởng mình sẽ chiến thắng, vì thời điểm ấy ở VN thị trường BĐS đang đóng băng, mà vingroup xây cái Roal city rất là to, thực sự bọn em rất ngưỡng mộ, cái yếu tố gì để a vượng quyết định xây trong thời điểm thị trường BĐS VN đang đóng băng?

Thực ra mình cũng không thể nói rằng chắc ăn được, trước tiên mình nhìn một cách tổng thể thị trường, thị trường có thể lên có thể xuống, nhưng mà nhà ở thì kiểu gì đời này qua đời khác người ta cũng vẫn phải ở, mình cân với cả nguồn lực của mình để mình có thể xoay xở được, kể cả trong phương án mình không bán được căn hộ đó, thì mình cũng chưa chết. Thì ok chưa chết là 1, trong tương lai có thể bán được là 2, mình cũng thích làm đẹp là 3, thì mình quyết định mình làm thôi, chứ còn bảo như là đợi chắc ăn lúc đó xây lên sẽ bán được hết 100% thì không chắc.

Thực ra những phân tích đấy nó chỉ mang tính tương đối thôi, bởi vì nó phụ thuộc toàn bộ vào câu chuyện dữ liệu đầu vào mình cho cái gì? Cái dự án nó thành hay bại là do dữ liệu đầu vào, ví dụ mình đặt giá bán là 10 triệu thì mình bảo nó không thành công, nhưng mình bảo nó bán là 20 triệu thì mình thấy nó có lãi, nhưng mà ai dám chắc mình sẽ bán được 10 hay 20, thị trường nó quyết định vào từng thời điểm cơ mà.

Nếu ông làm theo kiểu model tính toán như thế, ông cứ đặt lung tung. Thực tế ngày xưa vingroup có một ban gọi là ban đầu tư, có một chị là phó chủ tịch phụ trách, nhưng mà sau khi tính cho tôi khoảng 3,4 dự án, tôi bảo thôi cho hết sọt rác cho tôi, bởi vì những dự án mình bỏ ra bao nhiêu tiền để mua, thì kết luận là ko dc. CÒn những dự án vùng sâu vùng sa, đến bây giờ chúng tôi có dự án làng vân ở đà nằng nghìn ha ở đấy, 5 năm rồi chúng tôi vẫn chưa có can đảm để làm, thế mà đề xuất phải làm ngay, bởi vì chỉ là đặt dữ liệu vào bán, giá khoảng 15/20 triệu gì đấy, nhân lên thấy lãi cả mấy chục nghìn tỷ thấy sương quá làm, nhưng mà tôi bảo bán cho hổ hay sao, mà các vị định bán cả mây chục nghìn cái biệt thự ở đấy, bán cho ai, ok tôi giả sử cái giá đấy mình khảo sát xung quanh thấy người ta bán, nhưng đấy là người ta bán 1 căn, 2 căn. Chúng ta có phải đến cả chục nghìn căn ở đấy các vị đinh cứ thế cầm nhân lên, trong khi đó những dự án như kiểu trung tâm sài gòn hay hà nội thì tính ra đều vứt hết, bảo tôi bỏ ra có cái cả 100 triệu usd, hơn 100 triệu mua, bảo vứt nghĩa là sao, bây giờ chọn ra tôi vứt các vị cho nhanh. Kết quả sau này mình thấy là mình tương đối đúng, không phải là các chuyên gia đúng.

Câu hỏi: Kính thưa anh vượng, em được biết trước khi a về nước kinh doanh, thì a đã thành công ở ngước ngoài rồi, đặc biệt là ở nga và ukraina, thì khi anh ở nga và ukraina thì em nghĩ rằng cộng đồng người việt rất đông, khi bọn em ra nước ngoài thì bọn em gặp một số cái vướng mắc, kết nối ở người Việt ở nước ngoài hơi khó khăn, thâm chí có những lúc còn công kích lẫn nhau, anh có kinh nghiệm gì chia sẻ để cộng đồng người việt giúp đỡ nhau ở nước ngoài không?

Thực tế vingroup ngày nay trước đây là Technocom ở Ukraina, thì chúng tôi cũng có kinh nghiệm vai trò rất lớn trong việc kết nối cộng đồng ở đó, thành lập hội đồng hương, và chúng tôi tài trợ toàn phần cho cái hoạt động của họ, khi mình làm không phải vì lợi ích của mình, mình có đủ điều kiện rồi, mình chỉ là nhà tài trợ như kiểu mạnh thường quân thôi, mình định hướng cho họ mình giúp đỡ cho họ bằng cái uy tín của mình, tại địa phương đó, thì mình đã kết nối dc cái cộng đồng đó, cộng đồng đó sau này phải 5 - 7 nghìn người, và theo như đánh giá của các vị sứ quán là cộng đồng việt nam tốt nhất thế giới, thậm chí hoạt động với nhau có cả hương ước, có những tổ chức đoàn thể rất mạnh mẽ chặt chẽ, bởi vì đoàn thể đấy hoạt động có lương, đây mình tài trợ toàn bộ cái chi phí đấy cho nó, rồi nó có cơ sở hạ tầng, mình xây cho họ cái này cái kia, điểm rất quan trọng là có cái uy tín với cộng đồng người sở tại, địa phương.

Thế thì kinh nghiệm rất đơn giản thôi, nếu mình thực sự có tâm, thực sự mong muốn giúp đỡ đồng hương của mình ở nơi xa quê, thí dụ vietel giờ cộng đồng ở dongtimo chẳng hạn, thì anh hùng chỉ cần cho họ một ít kinh phí, giáo cho chi nhánh các anh cố gắng giúp đỡ họ thì lập tức họ sẽ quy tụ về, họ cũng cần một chỗ dựa trước tiên là tinh thần, thứ hai là chỗ dựa vật chất, không cần nhiều đâu mỗi năm anh cho họ 50 ngàn, 100 ngàn, là họ có lễ tết, có kinh phí cho một cai nhóm nào hoạt động thôi, thi mình sẽ kết nối được ngay, ngày xưa chúng tôi coi đó là cái trách nhiệm của mình, vì thực sự bây giờ các anh nhìn thấy ngày nay người việt đã là quá hoành tráng so với người việt ngày xưa nhất là ở liên xô nghèo đói khủng khiếp, bệ rạc khủng khiếp,

Share on Google Plus

About KHLS Studio

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Post a Comment